Nam Moâ A Di Ñaø Phaät
Laø taùnh ñöùc cuûa töï taùnh

tinhdotong.vn

HỌ THẬT SỰ HIỂU ĐƯỢC NHÂN QUẢ, THÌ HỌ KHÔNG LÀM NHỮNG VIỆC NÀY

HỌ THẬT SỰ HIỂU ĐƯỢC NHÂN QUẢ, 

THÌ HỌ KHÔNG LÀM NHỮNG VIỆC NÀY

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Pháp môn Tịnh Độ muốn giúp cho chúng sanh sau thời mạt pháp chín ngàn năm, nhân đó được độ, sau chín ngàn năm, tu những pháp môn khác thật sự rất khó.

Khó ở chỗ nào?

Phải đoạn hoặc.

Người nào có năng lực này?

Phương pháp của Tịnh Tông, tập khí phiền não không đoạn, nhưng mà phải khống chế được nó, khống chế so với đoạn phiền não thì dễ dàng hơn rất nhiều, chúng ta có thể làm được.

Chúng ta thay đổi tâm trạng, không còn tự tư tự lợi, không còn chấp danh văn lợi dưỡng, không còn tham sân si mạn, có những thứ này là hại chính bản thân mình nghiêm trọng nhất, người khác bị hại nhẹ, còn bản thân mình bị hại nặng, bản thân chắc chắn đọa địa ngục a tỳ. Thật sự hiểu rõ rồi, thì thấy rằng giáo dục nhân quả rất quan trọng.

Người xưa nói rất hay, mọi người tin nhân quả, là con đường đại trị thiên hạ, mọi người không tin nhân quả, là con đường đại loạn thiên hạ.

Trung Quốc năm ngàn năm thật sự rất coi trọng nhân quả, vì sao vậy?

Vì nhân nghĩa đạo đức là tốt, người có thể quy phàm, khiến con người không làm ác.

Vì sao vậy?

Vì làm ác cảm thấy hổ thẹn, cho nên người biết nhục, cảm thấy hổ thẹn, có lỗi với Tổ Tông, có lỗi với cha mẹ, có lỗi với thầy giáo, nên không muốn làm ác. Nhưng mà nếu như danh cao lợi nhiều thì họ sẽ động tâm, rõ ràng biết đó là không đúng, nhưng sức mạnh cám dỗ đó thật sự là quá lớn, không dừng lại được, biết mà cố tình phạm.

Phải dùng phương pháp nào đây?

Nhân quả, họ thật sự hiểu được luật nhân quả, thì họ sẽ không làm những việc này.

Vì sao vậy?

Vì biết được những danh lợi mà mình có trước mắt đây, không tồi, rất cao đấy, nhưng mà phải trả giá quá đắt. Ví dụ như địa vị cao nhất trước mặt, giàu có thiên bá ức, chút xíu là được ngay, sau khi bạn chết đọa vào địa ngục a tỳ, phải chịu tội một vạn kiếp, thì cái tâm này lập tức sẽ nguội ngay.

Vì sao vậy?

Đó thật sự gọi là liếm mật trên dao, ngọt một chút đó, nhưng bị đứt lưỡi, không chấp nhận làm những việc này.

***