Nam Moâ A Di Ñaø Phaät
Laø taùnh ñöùc cuûa töï taùnh
THUẦN MÀ CHẲNG TẠP, THÂM NHẬP
MỘT MÔN, ĐÓ MỚI GỌI LÀ TINH TẤN
Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
Có nhiều người, dường như cũng rất dụng công, mỗi ngày cũng tấn, nhưng chẳng phải là tinh tấn, mà là tạp tấn, dũng mãnh tạp tấn, dũng mãnh loạn tấn, làm sao thành công cho được?
Chẳng thể thành công. Thuần mà chẳng tạp, thâm nhập một môn, đó mới là tinh tấn. Học rất nhiều thứ, rất tạp, không được.
Ngày đêm quên mệt, tinh tấn chẳng lười nhác, dũng mãnh tiến thẳng lên trước, sức mạnh nào thúc đẩy kẻ ấy?
Thưa cùng chư vị, pháp hỷ!
Kẻ ấy càng tu càng hoan hỷ, sức mạnh đó thúc đẩy kẻ ấy. Nếu tu học chẳng đạt được pháp hỷ, quyết định sẽ đi vào lối rẽ. Nếu quý vị chẳng đi sai đường, nhất định có pháp hỷ, pháp hỷ sung mãn, thật sự sung sướng, thật sự tự tại. Nếu học Phật càng học càng khổ, sai mất rồi, chắc chắn là đã đi lạc đường.
Người học Phật nhất định là càng học càng vui sướng, càng học tâm địa càng thanh tịnh, càng học tâm lượng càng rộng lớn, đích xác là phiền não, ưu lự thảy đều dần dần phai nhạt, quên đi, đến cuối cùng tìm chẳng thấy nữa.
Người ấy lẽ nào chẳng vui sướng?
Thông đạt, hiểu rõ hết thảy lý sự, nhưng chẳng khởi một niệm, liền tương ứng với tánh đức. Hiểu rõ, thông đạt hết thảy, nhưng còn có vọng niệm thì chưa phải là Phật, Bồ Tát, chúng ta phải nhận biết rõ ràng điều này.
***