Nam Moâ A Di Ñaø Phaät
Laø taùnh ñöùc cuûa töï taùnh

tinhdotong.vn

TỰ TÁNH THANH TỊNH VIÊN MINH THỂ, NÓ THẬT SỰ LÀ VÔ VI PHÁP, KHÔNG SANH DIỆT

TỰ TÁNH THANH TỊNH VIÊN 

MINH THỂ, NÓ THẬT SỰ LÀ 

VI PHÁP, KHÔNG SANH DIỆT

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Pháp Tướng Tông nói rất rõ ràng. Kinh Điển nhập môn của Pháp Tướng Tông là Bách Pháp Minh Môn Luận, bộ Luận này do Thiên Thân Bồ Tát viết, căn cứ Du Già Sư Địa Luận, Du Già Sư Địa Luận do Bồ Tát Di Lặc viết. Du Già Sư Địa Luận quy nạp tất cả pháp thành sáu trăm sáu mươi pháp.

Thiên Thân Bồ Tát cảm thấy, đối với người sơ học mà nói thì con số này quá lớn, phân lượng quá nhiều, không tiện cho việc học, Ngài đã quy nạp sáu trăm sáu mươi pháp này thành một trăm pháp, tiện lợi cho hàng sơ học.

Một trăm pháp triển khai ra chính là sáu trăm sáu mươi pháp, sáu trăm sáu mươi pháp triển khai ra chính là tất cả pháp trong vũ trụ này, cho nên một trăm pháp do tất cả pháp quy nạp lại mà có.

Một trăm pháp này lại chia ra làm năm loại: Tâm pháp, tâm sở pháp, sắc pháp, bất tương ưng hành pháp, vô vi pháp. Cho nên gọi là năm vị bách pháp, nghĩa là phân làm năm loại. Trong năm loại này bốn loại trước tổng cộng có chín mươi bốn pháp, đều là hữu vi pháp, hữu vi là có sanh có diệt. Sáu pháp sau thuộc về vô vi pháp, vô vi pháp nghĩa là quý vị không nhìn thấy nó có sanh diệt.

Cho nên hư không cũng được liệt vào pháp vô vi, vô vi pháp có thể nói có chân vô vi, có tương tư vô vi, hư không thuộc về tương tư vô vi, chẳng phải là chân vô vi, chân vô vi chỉ có một là chân như, là tự tánh. Tự tánh thanh tịnh viên minh thể, nó thật sự là vô vi pháp, không sanh diệt.

Như vậy không gian và thời gian liệt vào pháp nào?

Liệt vào hữu vi pháp và bất tương ưng hành pháp.

Bất tương ưng có một hiện tượng như vậy: Nó không tương ưng với tâm pháp, tâm pháp là bát thức, tám tâm vương. Nó cũng không tương ưng với tâm sở. Tâm sở này nếu dùng cách nói ngày nay, chính là hiện tượng tinh thần, nó không thuộc về hiện tượng tinh thần. Sắc pháp có mười một.

Sắc pháp là hiện tượng vật chất, nó không thuộc về vật chất, cũng không thuộc về tinh thần, nhưng nó từ trong tinh thần lưu xuất ra, lưu xuất ra không thuộc về nó, không phải cùng loại với nó, gọi là bất tương ưng hành pháp. Nếu dùng cách nói ngày nay thì đây gọi là khái niệm trừu tượng.

Nó chẳng phải chân, là khái niệm trừu tượng. Cho nên trong bách pháp có thời phân, thời phân là thời gian. Ở đây nói là thập thế cổ kim, thuộc về thời phân.

Không gian gọi là phương phân, không gian có bốn phương, tám phương, trên dưới. Trong Duy Thức thời gian và không gian, đều gọi là bất tương ưng hành pháp, khái niệm trừu tượng, không có thật.

Từ đâu mà có?

Đều từ một niệm sanh ra, vũ trụ từ một niệm sanh ra, các nhà khoa học ngày nay đang hứng thú với vấn đề này, từ từ mọi người cũng khẳng định rằng, thời gian của vũ trụ rất ngắn, do một niệm sanh ra. Lượng tử lực học ngày nay nói về vấn đề này, càng nói càng tiếp cận với Phật Pháp. Cho nên vô lượng kiếp và một niệm không khác biệt.

Vô lượng kiếp hiển hiện cách nào?

Là do một niệm tích lũy lại, trên thực tế chỉ có một niệm. Đây là sự thật.

Có quá khứ chăng?

Không có. Có một niệm này, từ một niệm này mà có quá khứ, hiện tại, vị lai. Nếu đoạn mất một niệm này, một niệm ngừng lại thì không có quá khứ, hiện tại, vị lai. Thật sự giống như chúng ta xem phim, xem phim trên màn ảnh, những thứ hiện ra trên màn ảnh, là từng thước phim độc lập riêng biệt, máy chiếu chiếu vào màn hình, tốc độ của nó một giây có hai mươi bốn thước phim, mỗi thước phim đều khác nhau.

Bây giờ thấy những thứ hiện lên màn hình, chính là hình ảnh của thước phim này, nếu thước phim này hết, cũng không có quá khứ, cũng chẳng có vị lai, không hề có. Vì có thước phim này, nó tiếp tục không dứt, hiện tướng liên tục ở đó, quý vị thấy có quá khứ, có vị lai, nó là huyễn tướng không có thật.

Rời một niệm này, vô lượng kiếp đều không có, lấy đâu ra vô lượng kiếp. Vì có một niệm mới có vô lượng kiếp, vì có vô lượng kiếp mới có một niệm. Chân tướng sự thật này chúng ta phải biết. Sức mạnh của một niệm đó không thể nghĩ bàn, ngày nay nói là công năng, công năng của một niệm quá lớn.

Hoàn Nguyên Quán nói về ba loại châu biến, là một niệm đấy. Đầu tiên chúng ta cần nên biết, tinh thần và vật chất là một thể, quan niệm này vô cùng quan trọng, vũ trụ này là một thể, tôi ở trong vũ trụ, quý vị cũng ở trong vũ trụ, chúng ta đều là một sinh mạng thể cộng đồng.

Chẳng riêng tôi và quý vị ở trong đó, mà tất cả con người đều ở trong đó, tất cả động vật đều ở trong đó, hàng thực vật như hoa cỏ cây cối cũng ở trong đó, sơn hà đại địa cũng ở trong đó, bao gồm vô lượng tinh cầu, và bao gồm nhiều không gian bất đồng duy thứ, đều ở trong một niệm, một niệm này thật ghê gớm.

***